Món quàAdmin 804Truyện Ngắn |
Món quà.
Tác giả: Tố Nguyên (Nguyên Anh)
Một truyện ngắn viết cho ngày giáng sinh. Mong các bạn ủng hộ.
Món quà.
Tiếng chuông nhà thờ vọng lại từ một nơi xa xa. Tôi mân mê chiếc khăn len choàng trên cổ mình. Đêm nay là giáng sinh, mọi người ai nấy đều vui vẻ, chỉ có tôi một mình cô đơn bước đi dưới những ngọn gió mùa đông lạnh lẽo.
Tôi bước chầm chậm dọc theo con đường đến nhà thờ, bỗng nhiên có một sức mạnh nhỏ bé kéo áo tôi lại. Tôi hơi giật mình, quay đầu lại thì thấy một cậu bé khoảng chừng bảy, tám tuổi. Cậu mang một cái khay đựng móc khóa đủ hình thù, tôi chợt nhận ra đây là một cậu bé bán dạo. Em mặc một chiếc áo mỏng tanh, chân đi dép lê, tôi bỗng dưng cảm thấy có chút gì đó thương hại em.
- Em muốn chị mua giúp em à?
Tôi dịu dàng hỏi, nhưng em không trả lời mà chỉ khẽ gật đầu, môi em mím chặt lại.
Tôi chọn được hai cái, rút ví ra đưa em tờ năm mươi ngàn. Xong, tôi xoay người bước đi. Một lần nữa, em kéo áo tôi lại, trả lại tiền thừa cho tôi. Tôi hơi bất ngờ, tôi đã chạm đến lòng tự trọng của em chăng? Nhìn dáng em bước đi co ro vì lạnh, tôi lập tức đuổi theo.
- Hey, đợi chị với!
Em dừng lại, ánh mắt có chút tò mò. Tôi tháo chiếc khăn choàng cổ của mình, nhẹ nhàng choàng vào cổ em.
- Tặng em quà giáng sinh.
Tôi thấy em hơi bất ngờ, sau đó em dùng tay nắm chặt lấy tay tôi, nhẹ nhàng mỉm cười với tôi. Bất giác, tôi hỏi:
- Em không nói được sao?
Em lẳng lặng gật đầu, mỉm cười lần nữa với tôi rồi bước đi. Tôi bỗng thấy mình không còn cảm giác buồn bã nữa, những chuyện buồn rồi cũng sẽ qua đi, so với cậu bé, tôi thấy mình thật tệ. Biết bao nhiêu người ao ước một cuộc sống như tôi, vậy mà tôi lại để thời gian trôi đi một cách vô ích. Sống, đâu phải chỉ có tình yêu. Tôi khẽ nói một câu với chính mình:
- Giáng sinh an lành!